Responsive Navbar with Dropdown

Home About

Responsive Topnav with Dropdown




**~***** Việt Nam Quê Hương Tôi ******  Vietnam My Native Land ****** Vietnam Mon Pays Natal ********* Vietnam **** ******   Việt Nam  *** 



Monday, December 30, 2013

You are Dust and to Dust You Shall Return

Genesis 3:19 - For dust you are and to dust you will return





You are Dust and to Dust You Shall Return – Ash Wednesday:


Remember, you are dust, and unto dust you shall return.” (Genesis 3:19), “Turn away from sin and be faithful to the Gospel.” (Mark 1:15), or “Repent, and hear the good news.” (Mark 1:15)

{3:19} By the sweat of your face shall you eat bread, until you return to the earth from which you were taken. For dust you are, and unto dust you shall return.”
Louis Segond Bible (1910)
C'est à la sueur de ton visage que tu mangeras du pain, jusqu'à ce que tu retournes dans la terre, d'où tu as été pris; car tu es poussière, et tu retourneras dans la poussière.


Sáng Thế 3:19

1934 Vietnamese Bible (VIET)
19 ngươi sẽ làm đổ mồ hôi trán mới có mà ăn, cho đến ngày nào ngươi trở về đất, là nơi mà có ngươi ra; vì ngươi là bụi, ngươi sẽ trở về bụi.

 Genesis 3:19 

Parallel Verses
New International Version
By the sweat of your brow you will eat your food until you return to the ground, since from it you were taken; for dust you are and to dust you will return."
New Living Translation
By the sweat of your brow will you have food to eat until you return to the ground from which you were made. For you were made from dust, and to dust you will return."
English Standard Version
By the sweat of your face you shall eat bread, till you return to the ground, for out of it you were taken; for you are dust, and to dust you shall return.”
New American Standard Bible 
By the sweat of your face You will eat bread, Till you return to the ground, Because from it you were taken; For you are dust, And to dust you shall return."
King James Bible
In the sweat of thy face shalt thou eat bread, till thou return unto the ground; for out of it wast thou taken: for dust thou art, and unto dust shalt thou return.
Holman Christian Standard Bible
You will eat bread by the sweat of your brow until you return to the ground, since you were taken from it. For you are dust, and you will return to dust." 
International Standard Version
You will eat food by the sweat of your brow until you're buried in the ground, because you were taken from it. You're made from dust and you'll return to dust."
NET Bible
By the sweat of your brow you will eat food until you return to the ground, for out of it you were taken; for you are dust, and to dust you will return." 
GOD'S WORD® Translation
By the sweat of your brow, you will produce food to eat until you return to the ground, because you were taken from it. You are dust, and you will return to dust."
Jubilee Bible 2000
in the sweat of thy face shalt thou eat bread until thou return unto the ground; for out of it wast thou taken, for dust thou art, and unto dust shalt thou return.
King James 2000 Bible
In the sweat of your face shall you eat bread, till you return unto the ground; for out of it were you taken: for dust you are, and unto dust shall you return.
American King James Version
In the sweat of your face shall you eat bread, till you return to the ground; for out of it were you taken: for dust you are, and to dust shall you return.
American Standard Version
in the sweat of thy face shalt thou eat bread, till thou return unto the ground; for out of it wast thou taken: for dust thou art, and unto dust shalt thou return.
Douay-Rheims Bible
In the sweat of thy face shalt thou eat bread till thou return to the earth, out of which thou wast taken: for dust thou art, and into dust thou shalt return. 
Darby Bible Translation
In the sweat of thy face shalt thou eat bread, until thou return to the ground: for out of it wast thou taken. For dust thou art; and unto dust shalt thou return.
English Revised Version
in the sweat of thy face shalt thou eat bread, till thou return unto the ground; for out of it wast thou taken: for dust thou art, and unto dust shalt thou return.
Webster's Bible Translation
In the sweat of thy face shalt thou eat bread, till thou shalt return to the ground; for out of it wast thou taken: for dust thou art, and to dust shalt thou return.
World English Bible
By the sweat of your face will you eat bread until you return to the ground, for out of it you were taken. For you are dust, and to dust you shall return."
Young's Literal Translation
by the sweat of thy face thou dost eat bread till thy return unto the ground, for out of it hast thou been taken, for dust thou art, and unto dust thou turnest back.'
Parallel Commentaries
Matthew Henry's Concise Commentary
3:16-19 The woman, for her sin, is condemned to a state of sorrow, and of subjection; proper punishments of that sin, in which she had sought to gratify the desire of her eye, and of the flesh, and her pride. Sin brought sorrow into the world; that made the world a vale of tears. No wonder our sorrows are multiplied, when our sins are so. He shall rule over thee, is but God's command, Wives, be subject to your own husbands. If man had not sinned, he would always have ruled with wisdom and love; if the woman had not sinned, she would always have obeyed with humility and meekness. Adam laid the blame on his wife; but though it was her fault to persuade him to eat the forbidden fruit, it was his fault to hearken to her. Thus men's frivolous pleas will, in the day of God's judgment, be turned against them. God put marks of displeasure on Adam. 1. His habitation is cursed. God gave the earth to the children of men, to be a comfortable dwelling; but it is now cursed for man's sin. Yet Adam is not himself cursed, as the serpent was, but only the ground for his sake. 2. His employments and enjoyments are imbittered to him. Labour is our duty, which we must faithfully perform; it is part of man's sentence, which idleness daringly defies. Uneasiness and weariness with labour are our just punishment, which we must patiently submit to, since they are less than our iniquity deserves. Man's food shall become unpleasant to him. Yet man is not sentenced to eat dust as the serpent, only to eat the herb of the field. 3. His life also is but short; considering how full of trouble his days are, it is in favour to him that they are few. Yet death being dreadful to nature, even when life is unpleasant, that concludes the punishment. Sin brought death into the world: if Adam had not sinned, he had not died. He gave way to temptation, but the Saviour withstood it. And how admirably the satisfaction of our Lord Jesus, by his death and sufferings, answered the sentence passed on our first parents! Did travailing pains come with sin? We read of the travail of Christ's soul, Isa 53:11; and the pains of death he was held by, are so called, Ac 2:24. Did subjection came in with sin? Christ was made under the law, Ga 4:4. Did the curse come in with sin? Christ was made a curse for us, he died a cursed death, Ga 3:13. Did thorns come in with sin? He was crowned with thorns for us. Did sweat come in with sin? He sweat for us, as it had been great drops of blood. Did sorrow come in with sin? He was a man of sorrows; his soul was, in his agony, exceeding sorrowful. Did death come in with sin? He became obedient unto death. Thus is the plaster as wide as the wound. Blessed be God for his Son our Lord Jesus Christ.
Pulpit Commentary
Verse 19. - In the sweat of thy face (so called, as having there its source and being there visible) shalt thou eat breadI.e. all food (vide Job 28:5Psalm 104:14Matthew 14:15;Mark 6:36). "To eat bread" is to possess the means of sustaining life (Ecclesiastes 5:16;Amos 7:12). Till thou return unto the ground (the mortality-of man is thus assumed as certain); for out of it thou wast taken. Not declaring the reason of man's dissolution, as if it were involved in his original material constitution, but reminding him that in consequence of his transgression he had forfeited the privilege of immunity from death, and must now return to the soil whence he sprung. Ἐξ η΅ς ἐλήφθης (LXX.); de qua sumptus es (Vulgate); "out of which thou wast taken" (Macdonald, Gesenius). On the use of כִּי as a relative pronoun - אַשֶׁר cf. Gesenius, ' Lex. sub nom.,' who quotes this and Genesis 4:25 as examples. Vide also Stanley Leathes, 'Hebrews Gram.,' p. 202; and 'Glassii Philologiae,' lib. 3. tr. 2, c. 15. p. 335. This use of כִּי, however, appears to be doubtful, and is not necessary in any of the examples quoted. 

Gill's Exposition of the Entire Bible
In the sweat of thy face shalt thou eat bread,.... Or "of thy nose" (f), sweat appearing first and chiefly on the forehead, from whence it trickles down by the nose in persons employed in hard labour; and here it takes in all the labour used in cultivating the earth for the production of herbs, and particularly of corn, of which bread is made; with respect to which there are various operations in which men sweat, such as ploughing, sowing, reaping, threshing, winnowing, grinding, sifting, kneading, and baking; and it may have regard to all methods and means by which men get their bread, and not without sweat; and even such exercises as depend upon the brain are not excused from such an expense: so that every man, let him be in what station of life he will, is not exempt, more or less, from this sentence, and so continues till he dies, as is next expressed: 
till thou return unto the ground, his original, out of which he was made; that is, until he dies, and is interred in the earth, from whence he sprung; signifying that the life of man would be a life of toil and labour to the very end of it: and nothing else can man expect in it: 
for dust thou art, and unto dust shall thou return; his body was composed of the dust, was of the earth, earthly, and should be reduced to that again by death, which is not an annihilation of man, but a bringing him back to his original; which shows what a frail creature man is, what little reason he has to be proud of himself, when he reflects from whence he came and whither he must go; see Ecclesiastes 12:7
(f) "nasi tui", Picherellus. 
Jamieson-Fausset-Brown Bible Commentary
19. till thou return unto the ground—Man became mortal; although he did not die the moment he ate the forbidden fruit, his body underwent a change, and that would lead to dissolution; the union subsisting between his soul and God having already been dissolved, he had become liable to all the miseries of this life and to the pains of hell for ever. What a mournful chapter this is in the history of man! It gives the only true account of the origin of all the physical and moral evils that are in the world; upholds the moral character of God; shows that man, made upright, fell from not being able to resist a slight temptation; and becoming guilty and miserable, plunged all his posterity into the same abyss (Ro 5:12). How astonishing the grace which at that moment gave promise of a Saviour and conferred on her who had the disgrace of introducing sin the future honor of introducing that Deliverer (1Ti 2:15).
Genesis 3:19 Additional Commentaries
Context
The Punishment of Mankind
18"Both thorns and thistles it shall grow for you; And you will eat the plants of the field; 19By the sweat of your face You will eat bread, Till you return to the ground, Because from it you were taken; For you are dust, And to dust you shall return." 20Now the man called his wife's name Eve, because she was the mother of all the living.
Cross References
Romans 5:12
Therefore, just as sin entered the world through one man, and death through sin, and in this way death came to all people, because all sinned--
Romans 5:17
For if, by the trespass of the one man, death reigned through that one man, how much more will those who receive God's abundant provision of grace and of the gift of righteousness reign in life through the one man, Jesus Christ!
1 Corinthians 15:47
The first man was of the dust of the earth; the second man is of heaven.
Hebrews 9:27
Just as people are destined to die once, and after that to face judgment,
Genesis 2:7
Then the LORD God formed a man from the dust of the ground and breathed into his nostrils the breath of life, and the man became a living being.
Genesis 3:18
It will produce thorns and thistles for you, and you will eat the plants of the field.
Genesis 18:27
Then Abraham spoke up again: "Now that I have been so bold as to speak to the Lord, though I am nothing but dust and ashes,
Treasury of Scripture Knowledge
In the sweat of your face shall you eat bread, till you return to the ground; for out of it were you taken: for dust you are, and to dust shall you return.
In.
till.
for dust.
and.
Jump to Previous
Bread Brow Dust Earth Eat Face Food Ground Hands HardSweat Turnest Wast Work
Jump to Next
Bread Brow Dust Earth Eat Face Food Ground Hands HardSweat Turnest Wast Work
Links
Genesis 3:19 NIV
Genesis 3:19 NLT
Genesis 3:19 ESV
Genesis 3:19 NASB
Genesis 3:19 KJV
Genesis 3:19 Bible Apps
Genesis 3:19 Bible Suite
Genesis 3:19 Biblia Paralela
Genesis 3:19 Chinese Bible
Genesis 3:19 French Bible
Genesis 3:19 German Bible
Alphabetical: and are Because bread brow By dust eat face food for from ground it of return shall since sweat taken the Till to until were will you your
OT Law: Genesis 3:19 By the sweat of your face will (Gen. Ge Gn) Christian Bible Study Resources, Dictionary, Concordance and Search Tools
Bible Hub





MAI TÔI ĐI ! - Thơ của Phước Tuyền (Ngô Quang Huynh )


MAI TÔI ĐI ! ( Thơ của Phước Tuyền )

Phước Tuyền là bút hiệu của niên trưởng Ngô Quang Huynh, một vị đại
huynh trưởng của GĐ. Cựu chủng Sinh Huế, AN45 cùng lớp với cha
Emmanuel Nguyễn Vinh Gioang, cha Giacobe Bùi Chung và cha Phaolo Lê
Viết Hoàng   RIP.
Niên trưởng đã sáng tác nhiều bài thơ để đời đầy ý nghĩa nhân sinh,
bằng nhiều ngôn ngữ khác nhau. Chúng tôi đã được phép của niên trưởng,
sẽ giới thiệu lần lượt trên diễn đàn.

Bài thơ Mai Tôi Đi đã bị mạo nhận bản quyền dưới tên Thái Thúc Hoàng
Minh ( con cố đạo diễn Thái Thúc Nha nổi tiếng với Alfa film) Ông
Hoàng Minh là cậu ruột ca sĩ Thanh Lan. Niên trưởng đã nhờ tôi đính
chính từ năm 2015.

Niên trưởng hiện tuổi cao, sức yếu vừa phẫu thuật mắt nên ít khi tham
gia vào diện đàn facebook dưới danh tính Huynh Ngo, là vị đàn anh
trượng nghĩa, hết lóng quảng đại với các chương trình kêu gọi hổ trợ
của GĐ.CCS.Huế.

Cầu chúc cho niên trưởng được mạnh khoẻ, trường thọ ( nay đã 89) và
sáng tác thêm nhiều bài thơ đặc sắc để đời.

Hậu bối Nguyễn Hùng Dũng HT71 trân trọng giới thiệu ,

Chủ Nhật, 11 tháng 7, 2021



LỜI MỞ ĐẦU CỦA TÁC GIẢ

Bài Thơ "MAI TÔi ĐI"
(4 sinh ngữ - 4 languages)
1. Mai Tôi Đi (Vietnam)
2. Tomorrow I will go (English)
3. Demain Je vais aller (Français)
4. Mañana Voy a ir (Español)

Vài dòng bộc bạch của tác giả :

1. Cách đây mấy tháng, tôi đã đến thăm một thân nhân (cô cháu),
48 tuổi, bị bệnh ung thư tại Bệnh Viện, và sau đó qua đời...
Thấy người rồi nghĩ đến mình, ngày giờ đó hình như cũng đã chập chờn
thấp thoáng không xa đối với tôi, vì nay đã 81 rồi; mặc dù vẫn cố gắng
giữ thân tâm an lạc, nhưng cũng cần chuẩn bị cho mình một "cuộc ra đi"
nhẹ nhàng, an bình, thanh thoát..., nhất là tránh hốt hoảng kinh hoàng
trong giờ hấp hối lâm chung... mà trong các cuốn sách như Tử Thư Tây
Tạng hoặc Chủ Động Cái Chết của Đức Đạt Lai Lạt Ma đã chỉ dẫn....Nhìn
lại trong thời gian qua, các thân bằng quyến thuộc của chúng ta đã có
lắm người từ giã cõi trần, từ trẻ đến già...nên cuộc ra đi cũng là
việc bình thường thôi....vì có sanh tất phải có tử...Vì vậy, nên tôi
cố gắng ghi lại vài cảm nghĩ nầy bằng thơ... với ước nguyện là những
thể thức hậu sự rất đơn giản, vì không muốn gây phiền toái và mắc nợ
người còn sống... vì không có cơ hội để đền đáp lại...

2. Bài thơ "Mai Tôi Đi", thoạt tiên sáng tác do cảm hứng, nhưng e ngại
đưa lên Diễn Đàn, vì có những ý tưởng hơi táo bạo khác với truyền
thống xưa nay, như là: khi trên giường bệnh, xin đừng bàn bạc, thăm
hỏi, hoặc cầu an; khi nằm xuống xin đừng vòng hoa, phúng điếu hoặc
phân ưu... hoặc lo âu vì có vị cho rằng yếm thế, bi quan, trối trăn
than thở...Vì vậy, chỉ gửi cho một vài thân hữu để thăm dò dư luận...
Không ngờ, có vị nào đó lại chuyển tiếp đến nhiều nơi nhưng không ghi
bút hiệu Phước Tuyền của tôi mà chỉ viết tắt NQH (Jul. 31 ,2013, hoặc
ghi là không rõ Tác Giả), và được phản hồi rất thuận lợi. Có người đã
post lên Web. Hoa Sen, nhưng thiếu đoạn cuối kèm với bản chuyển ngữ
bằng thơ do Roberto Wissai/NKBa (Aug. 14, 2013). Từ Sep. 9, 2013, cho
đến hôm nay Jun. 19. 2014, số người truy cập đã lên trên 9963 lần. Nếu
vào Web. thuvienhoasen.org, ở trang mục Thơ Văn sẽ thấy.. và có rất
nhiều Web từ Huê Kỳ, Úc Châu, Âu Châu, Gia Na Đại, Việt Nam đăng lại.

3. Mặc dù khả năng sinh ngữ hạn hẹp, nhưng vì muốn dịch lại bài thơ
theo ý mình bằng Anh, Pháp, và Tây Ban Nha ngữ, mục đích để cho đầu óc
hoạt động, nếu không, đâm ra đần độn lú lẫn u mê vì tuổi cũng xế chiều
rồi (81), nên đã gồng mình, vơ vét moi móc quơ quào những chữ nghĩa
còn sót lại trong đầu óc để chuyển ngữ lại bài thơ bằng 3 ngôn ngữ
nầy.
Chắc chắn sẽ có nhiều thiếu sót về tiếng Anh, nhất là tiếng Pháp và
tiếng Tây Ban Nha... Ước mong quý vị trước đây đã học chương trình
Pháp hoặc thông thạo ngoại ngữ vui lòng duyệt lại cho... Mọi phê bình,
chỉ giáo, đề nghị hoàn chỉnh bài thơ xin được trân trọng hoan nghênh
và chân thành cảm tạ.

Phước Tuyền Ngô Quang Huynh
(Jun. 19, 2014)
..............................

BÀI THƠ "MAI TÔI ĐI" ĐƯỢC VIẾT BẰNG 4 SINH NGỮ


MAI TÔI ĐI ...


Mai tôi đi...chẳng có gì quan trọng,
Lẽ thường tình, như lá rụng công viên,
Như hoa rơi trước gió ở bên thềm,
Chuyện bé nhỏ giữa giòng đời động loạn...

Bên giường bệnh, Tử Thần về thấp thoáng,
Xin miễn bàn, thăm hỏi hoặc cầu an,
Khi xác thân thoi thóp trút hơi tàn,
Nằm hấp hối đợi chờ giờ vĩnh biệt.

Khoảnh khắc cuối.. Đâu còn gì tha thiết..
Những tháng ngày hàn nhiệt ở trần gian.
Dù giàu sang hay danh vọng đầy tràn,
Cũng buông bỏ trở về cùng cát bụi...

Sẽ dứt điểm đời phù du ngắn ngủi,
Để bước vào ranh giới của âm dương,
Không bàng hoàng trước ngưỡng cửa biên cương,
Bên trần tục, bên vô hình cõi lạ...

Chỉ ước nguyện tâm hồn luôn thư thả,
Với hành trang thanh nhẹ bước qua nhanh,
Quên đàng sau những níu kéo giựt dành,
Kết thúc cuộc lữ hành trên dương thế...

Mắt nhắm rồi... Xin đừng thương rơi lệ,
Đừng vòng hoa, phúng điếu hoặc phân ưu,
Đừng quay phim, chụp ảnh để dành lưu.
Gây phiền toái, nợ thêm người còn sống...

Ngoảnh nhìn lại, đời người như giấc mộng,
Đến trần truồng và đi vẫn tay không.
Bao trầm thăng, vui khổ suốt quảng đường,
Nay rũ sạch...lên bờ, thuyền đến bến...

Nếu tưởng nhớ..Xin âm thầm cầu nguyện,
Nên xem như giải thoát một kiếp người,
Cứ bình tâm, thoải mái với vui tươi,
Kẻ đi trước, người sau rồi sẽ gặp...

Cầu Ơn Trên, xác hồn xin phó mặc,
Sống hiện tình, những giây phút thiên đàng,
Ngày qua ngày, kết lại chuỗi bình an
Là nguyện vọng thời gian còn tại thế...

Phước Tuyền/Ngô Quang Huynh
(Jul. 31, 2013)



-TOMRROW I WILL GO...
(Tiếng Anh)

Tomorrow I'll go... it 's really of no importance
It happens normally like falling leaves in the park,
Or flowers stripped by wind on the landmark,
A rather insignificant story in the turbulent current of life.

Beside my sick bed, flickering Death appears,
Please no comments, no visitations and prayers for peace,
When exhausted body releases its last breaths to cease,
I will lie down in agony, waiting for the time to bid farewell..

At final moment, nothing is regrettable,
The days and the months cold or hot in this life worldly,
No matter I am wealthy or full of glory,
I must leave everything behind to return to dust and ashes.

To terminate completely my short and ephemeral life,
I am ready to step into the boundery of yin and yang,
No panic before the threshold of borderlands,
This side, earthly area, and other, invisible, unknown realm...

Only to wish my soul always at ease,
With empty baggage I can make a quick pace,
Forget totally behind the "pull and push" race,
To end forever my journey on this Planet.

When my eyes already closed, Please don't shed tears for sympathy,
No flower wreaths, no donations and no need to send condolences,
No filming, no pictures taken to save them,
It causes not only inconveniences but also debts for living people.

Look back at the past, the human life like a dream,
I arrived naked and am leaving with empty hands
All ups and downs, happiness or unhappiness on lands,
Will be cleared up...to step on a shore, the boat reaches its port.

If I am missed, please silently pray for me,
Consider it as an emancipation of one human life,
Have a peace of mind, be relaxed and have a good time,
This one goes first, the other after, finally to meet together again.

Pray God by entrusting entirely to Him soul and body,
Living in this present situation with every minutes of heaven,
Day by day, to create a chain of peace even,
That's my aspiration during my presence in this material world.

Phước Tuyền/Ngô Quang Huynh
(Sep. 16, 2013)

- DEMAIN JE VAIS ALLER...(Tiếng Pháp)

Demain j'irai...Ce n'est vraiment pas d'importance.
Ça arrive normalement comme des feuilles tombant dans le jardin,
Ou des fleurs détachées au vent sur le chemin,
Un conte plutôt insignifiant dans le courant turbulent de la vie...

À côté de mon lit de malade, vacillante, La Mort apparaît,
S'il vous plaît, pas de commentaire, pas de visite ni pour ma paix prier,
Quand mon corps épuisé libère ses derniers souffles pour cesser,
Je m'allonge dans l'agonie, attendant le temps de dire adieu...

Au final moment, rien n'est regrettable,
Les jours et les mois, froids ou chauds dans cette vie mondaine,
Peu importe, si je suis riche ou plein de gloire, tout est en vain,
Je dois tout quitter pour retourner à la poussière et cendres....

Afin de terminer complètement cette vie courte et éphémère,
Je suis prêt à marcher dans la frontière du yin et du yang,
Pas de panique devant le seuil de "borderlands",
De ce côté, zone terrestre et d'autre part, domaine invisible et inconnu...

Je voudrais seulement mon âme toujours bien à l'aise,
Avec bagage vide, je peux faire un rapide pas,
Laisser derrière moi toutes les courses "tirer et pousser" en bas,
Pour achever éternellement mon voyage sur cette planète..

Quand mes yeux sont déjà fermés... Ne versez pas des larmes de sympathie,
Pas de couronnes de fleurs, de dons et de condoléances à envoyer..
Pas de tournage, de photos prises pour les dossiers.
Ceci provoquera des inconvénients et aussi des dettes pour les vivants..

Regardons en arrière sur le Passé, la vie humaine comme un rêve,
Je suis arrivé tout nu et je pars avec les mains vides,
Tous les hauts et les bas, bonheur ou malheur sur route aride,
Seront nettoyés...Marcher sur le rivage, bateau qui arrive à son port....

Si vous ne m'oubliez pas, Veuillez silencieusement prier pour moi,
Considérez-le comme l' émancipation d'une vie humaine,
Ayez la tranquillité de l'esprit, soyez toujours détendu et sain,
Celui-ci va d'abord, l'autre après, enfin se réunir à nouveau...

Prions Dieu en tout confiant à Lui corps et âme,
Vivre en cette situation actuelle avec toutes les minutes de ciel,
Jour par jour, créer une chaine de la paix réelle,
C'est mon aspiration durant ma présence dans ce monde matériel..

Phước Tuyền/Ngô Quang Huynh
(Oct. 24, 2013)

- Mañana, Yo voy a ir... (Tiếng Tây Ban Nha )

Mañana iré... No es realmente de ninguna importancia,
Llega normalmente como hojas cayendo en el Otoño
O flores séparadas al viento sobre el camino,
Un cuento mas bien insignificante en la corriente turbulenta de la vida...

Al lado de mi cama de enfermo, La Muerte vacilanda aparace,
Por favor, no de commentar, no de visitar ni para mi paz rogar,
Cuando mi cuerpo exhausto lanza sus últimos alientos a cesar,
Me alargaré en la agonía, esperando el tiempo de décir adios.

En el momento final, nada es lamentable,
Los dias y los meses, fríos o calientes en esta vida mundana,
No importa, sí soy rico o lleno de gloria,
Debo quitar todo para volver al polvo y las cenizas

Para terminar completamente esta vida corta y efimera,
Estoy listo a marchar dentro de la frontera de yin y yang,
Ningún panico enfrente del umbral de "borderlands",
Este sitio, el area terrenal, y otro, reino invisible y desconocido..

Sólo deseo mi alma siempre bien a gusto
Con el equipaje vacio, puedo hacer un paso rapido,
Olvidaré totalmente detras la raza" tirar y empujar"
Achever eternamente mi viaje sobre este planeta...

Cuando mis ojos están ya cerrados, no vierta lagrimas de simpatía,
No coronas de flores, ni donaciones y sin necesidad de enviar condolencias..
No filmación, no fotos tomadas para salvarles
Éste causara inconveniencias, y también deudas para los vivientes...

Miremos atrás en el Pasado, la vida humana como un sueño,
Llegué desnudo y voy con las manos vacias,
Todos los altibajos, felicidad o disgracia en las tierras,
Serán aclarados...pasar en una orilla...barco que llega a su puerto..

Si no estoy olvidado, póngase en silencio orar por mí,
Consideralo como el emancipación de una vida humana,
Tiene una paz de mente, sé relajado y pasa un bueno rato,
Esto va primero, el otro, después, finalmente a reunirse de nuevo...

Oremos a Dios, en todo confiando a Él el alma y el cuerpo,
Vivir en esta situación presente con cada minuto de cielo,
Diá al diá, crear una cadena de la paz real..
Es mi aspiración durante mi presencia en este mundo material.

Phước Tuyền/Ngô Quang Huynh
(Nov. 2, 2013)

-SOURCE :  MAI TÔI ĐI ! - Thơ của Phước Tuyền (Ngô Quang Huynh )


VIEW :Tất cả các bài của tác giả Phước Tuyền Ngô Quang Huynh.






       mua-thu-10

                      
     








 image

                    Poem "Tomorrow When I'm Gone"

                                                              Translated by Roberto Wissai/NKBa.
Tomorrow when I'm gone...It's no big a deal,
It happens all the time, like fallen leaves in the park
Like flowers driven by winds onto the sidewalk,
These are minor matters in the turbulent waters of life...

Death is hovering over my deathbed,
Please spare me of comments, visitations, or prayers of peace
While my breathing is going to cease
And I'm lying, waiting to bid farewell.

These last dying moments...I wouldn't care less..
The hot and cold months on this planet.
No matter I'm rich or full of glory,
At the end I still return to dust and ashes ...

My finite existence decisively comes to an end
And enters the yin and yang borderlands
I won't be bewildered at the frontier's gate
Earthly realm is on this side, the other an unimaginable and unknown fate

I only wish my soul always at peace,
Traveling lightly, I quicken my pace
Leaving behind those who push and pull,
While I finish my journey on earth's face...

My eyes are already closed....please don't shed tears of sympathy
Please, no flower wreaths, no offerings, nor condolences,
No videotaping, no picture taking for memories.
That would only bring stresses and strains to the surviving...

A quick look behind and life is just like a dream
I arrived naked and I'm leaving with empty hands
Many ups and downs, happy and sad moments piled high,
Now they're all cleared up...I'm stepping on board, the boat has arrived...

If you miss me...Please silently pray,
And consider a life has been liberated,
Be calm, relaxed, and pray,
I go first, you follow behind, we'll meet again...
Translated by 
Wissai
August 14, 2013

Roberto Wissai/NKBa


Mai tôi đi..

Mai tôi đi...chẳng có gì quan trọng,

Lẽ thường tình, như lá rụng công viên,

Như hoa rơi trước gió ở bên thềm,

Chuyện bé nhỏ giữa giòng đời động loạn...


Trên giường bệnh, Tử Thần về thấp thoáng,

Xin miễn bàn, thăm hỏi hoặc cầu an,

Khi xác thân thoi thóp trút hơi tàn,

Nằm hấp hối đợi chờ giờ vĩnh biệt.


Khoảnh khắc cuối... Đâu còn gì tha thiết...

Những tháng ngày hàn nhiệt ở trần gian.

Dù giàu sang hay danh vọng đầy tràn,

Cũng buông bỏ trở về cùng cát bụi...


Sẽ dứt điểm đời phù du ngắn ngủi,

Để đi vào ranh giới của âm dương,

Không bàng hoàng trước ngưỡng cửa biên cương,

Bên trần tục, bên vô hình cõi lạ...


Chỉ ước nguyện tâm hồn luôn thư thả,

Với hành trang thanh nhẹ bước qua nhanh,

Quên đàng sau những níu kéo giựt dành,

Kết thúc cuộc lữ hành trên dương thế...


Mắt nhắm rồi... Xin đừng thương rơi lệ,

Đừng vòng hoa, phúng điếu hoặc phân ưu,

Đừng quay phim, chụp ảnh để dành lưu.

Gây phiền toái, nợ thêm người còn sống...


Ngoảnh nhìn lại, đời người như giấc mộng,

Đến trần truồng và đi vẫn tay không.

Bao trầm thăng, vui khổ đã chất chồng,

Nay rũ sạch...lên bờ, thuyền đến bến...


Nếu tưởng nhớ..Xin âm thầm cầu nguyện,

Nên xem như giải thoát một kiếp người,

Cứ bình tâm, thoải mái với vui tươi,

Kẻ đi trước, người sau rồi sẽ gặp...

Mai Tôi Đi
THUVIENHOASEN.ORG
Mai Tôi Đihttps://thuvienhoasen.org/a18015/mai-toi-di?fbclid=IwAR0au048K73FmasGs7IvXSNSWkpxi2Tsz2HHjSaDxGxxM9Mh5fhWD6pUJjY 




-Italian songs - Andrea Bocelli - Time to say goodbye/Con te partirò (English lyrics translation)






- Cát Bụi - Khánh Ly :


  

Một bạn nhận xét rất hay: “Khi sinh ra mọi người cười mình khóc.      Hãy sống để đến khi mình ra đi mọi người khóc còn mình cười”.

Ca đoàn hát: “Xin vĩnh biệt mọi người.  Tôi ra đi lần cuối, không bao giờ trở lại.   Hẹn gặp trên nước Trời!”

- Xin để lại anh em (Sáng tác: Lm. Thiện Cẩm):

No comments:

Post a Comment